Bài Viết
Chia Sẻ
14.
Cảm nghiệm của một linh mục VN (ở Mỹ) về hành
hương Mẹ Mễ Du
(*memedu@dk
đã đọc được bài nầy trong www.memaria.org.
Nhận thấy bài viết cảm nghiệm về hành hương
Mẹ Mễ Du của một vị linh mục VN (cư ngụ ở
Mỹ) rất chân thành và thực tế. Bài viết nói
lên những cảm nghiệm về tâm linh mà đa số
khách hành hương làng Mễ Du điều cảm nghiệm
nhưng không diễn tả được bằng câu văn. Vì
thế memedu@dk mượn câu văn lời thơ của vị
linh mục nầy để bày tỏ những cảm nghiệm tuyệt
vời khó diễn tả khi hành hương viếng thăm
Mẹ Mễ Du)
Những
Kỷ Niệm Về Đức Mẹ Medugorje của Linh Mục Nguyễn
Hoài Thương
(Source: www.memaria.org)
Lời Nói Đầu (www.memaria.org):
Linh mục Nguyễn Hoài Thương là một
vị linh mục linh hướng rất thánh thiện và
siêng năng. Cha luôn cùng với nhóm đi cầu
nguyện sốt sắng ở trong nhà nguyện hay trên
núi, trên đồi. Cha là một linh mục luôn chăm
sóc chu đáo cho đoàn chiên. Chúng tôi hằng
cảm tạ Chúa vì Ngài đã thương ban cho nhóm
hành hương có hai linh mục sốt sắng và yêu
thương đàn chiên của các ngài.
Đức Mẹ đã và đang hiện ra tại Medugorje hơn
26 năm vừa qua. Năm ngoái tôi mới được nghe
về Mẹ và đã theo tiếng gọi của Mẹ, đến thăm
viếng Mẹ cùng với một phái đoàn 24 người Mỹ.
Cảm nhận đầu tiên mà tôi lãnh nhận, đó là
cảm nghiệm thực sự Đức Mẹ đang hiện diện nơi
đất Thánh này. Ngay giây phút đầu, khi nhóm
chúng tôi vừa bước xuống xe bus, đi vào quán
trọ. Ngay cửa chính đi vào, đứng thật cao,
đó là tượng Đức Mẹ Medugorje thật trẻ và tuyệt
đẹp. Tôi và cả nhóm, ngay lập tức đứng vòng
quanh Mẹ và bắt đầu đọc 12 kinh Kính Mừng
kính Đức Mẹ. Lúc đó, lòng tôi tràn ngập niềm
vui, trái tim tôi thật xúc động bồi hồi, tôi
cảm nhận Đức Mẹ nói:
“Cám ơn con đến với Mẹ.”
Tôi thưa:
“Lạy Mẹ, con của Mẹ đây, xin Mẹ chỉ dạy.”
Thế rồi 4 ngày ở bên Đức Mẹ trôi qua thật
nhanh, tôi chưa kịp tỏ bày tâm sự với Mẹ,
thì tôi lại phải từ giã Mẹ. Tôi thưa với Mẹ:
“Lạy Mẹ, con kính chào Mẹ, con xin phép Mẹ
con đi về và khi nào có dịp con sẽ đến thăm
Đức Mẹ.”
Tôi không ngờ, đúng một năm sau, Đức Mẹ lại
tạo cơ hội cho tôi đi thăm viếng Mẹ cùng với
54 người anh em Việt Nam. Năm nay vừa khi
tôi nhận lời đi, lòng tôi thật háo hức phấn
khởi vô cùng. Lòng quyết bảo lòng. Tôi sẽ
dâng trọn vẹn thời giờ, thân xác cùng trái
tim tôi cho Đức Mẹ kỳ này. Tôi kỳ vọng và
thật ao ước được Đức Mẹ cho tôi gặp mặt Mẹ
một lần là toại nguyện của cuộc sống trần
gian. Tôi chuẩn bị hồn lẫn xác thật xứng đáng
để đón gặp Đức Mẹ. Tôi có cảm tưởng như là
tôi đã có Đức Mẹ, nhưng đã qúa lâu tôi không
về thăm và không được găp Đức Mẹ. Tôi mong
từng ngày, từng giờ để bước chân ra đi về
miền đất Thánh.
Ngày chờ mong và giờ chờ đợi cuối cùng cũng
đến. Tôi ra đi với 21 anh chị em ở vùng Cựu
Kim Sơn, miền Bắc California. Sau hơn 20 tiếng
bay và chờ đợi, chúng tôi đã đến bên Đức Mẹ
vào lúc 2 giờ sáng. Tôi bước vào quán trọ,
vì đường xa mệt mỏi, tôi đi thẳng vào phòng
ngủ, lên giường và chỉ thưa với Mẹ rằng:
“Mẹ ơi, con đến đây với Mẹ nè, nhưng mãi
sáng mai con mới đến gặp chào Mẹ được. Mẹ
có nhớ con không? Con nhớ Mẹ và thương Mẹ
nhiều lắm.”
Đêm hôm đó tôi ngủ thật là ngon, nhưng vẫn
thao thức, mong cho chóng sáng để được diện
kiến Đức Mẹ. Giống như khi tôi còn bé, ngày
đầu tiên cắp sách đến trường, chỉ mong cho
chóng tan trường để chạy về bên mẹ, kể cho
mẹ nghe câu truyện của ngày đầu tiên đi học
xa mẹ.
Sáng hôm sau tôi thức dậy rất sớm, tắm rửa,
chuẩn bị tóc tai thật chỉnh tề để ra đi chào
kính Đức Mẹ. Tôi chạy đến ngôi Thánh Đường
St. James, tôi kính chào tượng Đức Mẹ phía
trước nhà thờ và tôi đi vào nhà thờ gặp tượng
Đức Mẹ mà năm ngoái tôi đã từ giã ra đi. Tôi
nhìn lên mặt Mẹ với hai hàng nước mắt rưng
rưng, tôi thưa:
“Lạy Mẹ, con của Mẹ lại trở lại kính thăm
Mẹ đây, và năm nay con muốn xin Mẹ cho con
được nhìn thấy dung nhan của Mẹ bằng xương
bằng thịt.”
Đức Mẹ như hiểu được nỗi lòng của tôi, một
người con nhỏ dại, từ một phương trời rất
xa về đây, dường như Đức Mẹ ấp ủ tôi bằng
một vòng tay ấm áp, dịu ngọt, từ ái tuyệt
vời. Tôi ngây ngất qùy bên Mẹ, không sao nói
lên lời, chỉ biết nằm trọn trong vòng tay
mẫu tử diệu huyền đó. Rồi tôi cảm thấy như
Đức Mẹ nói với tôi:
“Con thấy tượng của Mẹ đang đứng trước mặt
con chưa đủ sao? Mẹ của con đây! Sao con lại
còn đòi nhìn thấy Mẹ?”
Tôi bạo gan thưa lại với Mẹ:
“Nếu thật là Mẹ đang hiện diên trong bức
tượng này, thì xin Mẹ cho con một dấu chỉ
nào đó để con có thể tin và sẽ rao truyền
danh Thanh của Mẹ cho mọi người.”
Đức Mẹ như thể hơi trách yêu vì tôi qúa cứng
tin, bằng một nụ cười trên đôi môi tuyệt đẹp.
Có lẽ Mẹ cười vì thương tôi qúa dại khờ hay
Mẹ tức cười vì đứa con nhỏ dại của Mẹ. Tôi
cúi đầu cám ơn Mẹ đã thức tỉnh trái tim chai
đá của tôi.
Từ đó, mỗi sáng tôi đều dậy sớm để đến với
Mẹ. Nhiều sáng tôi chỉ đến chiêm ngắm Mẹ vì
Mẹ tuyệt đẹp. Tôi cảm thấy quá sung sướng
khi được ở bên Mẹ mỗi buổi sáng. Tôi đến để
ngụp lặn trong tình Mẹ cho tôi. Tôi đến gặp
Mẹ giữa muôn ngàn người, nhưng dường như chỉ
có tôi và Mẹ. Tôi có thể nhõng nhẽo, Mẹ có
thể vỗ về, nâng niu âu yếm tôi. Tôi có thể
khóc và Mẹ lại dỗ dành tôi.
Cứ thế tiếp tục mỗi buổi sáng trong những
ngày thần tiên sống bên Đức Mẹ. Tôi có cảm
tưởng rằng, tôi đang ở tại cửa Thiên Đàng,
vì không cò sự gì có thể làm sao lãng lòng
tôi. Thời gian và không gian lúc này không
được đo lường, định gía vì tất cả đều chỉ
quy về có Chúa và Đức Mẹ mà thôi. Ôi những
giây phút tuyệt vời đó, tôi sẽ khắc ghi trong
suốt cuộc đời còn lại.
Đến thăm viếng Thánh Địa Đức Mẹ Medugorje,
không phải để được thấy những hiện tượng như
mặt trời quay, ngửi thấy mùi hoa hồng hay
ngay cả được nhìn thấy Đức Mẹ, nhưng điểm
quan trọng hơn cả là cảm nghiệm được tình
yêu Thiên Chúa thương yêu con người. Chúa
sai Đức Mẹ đến Medugorje để kêu gọi con người
trở về với Chúa. Bằng chứng đã có biết bao
nhiêu người được biến đổi cuộc đời tại Medugorje.
Biết bao nhiêu con tim cằn cỗi chai đá, được
thay thế bằng qủa tim thịt biết rung động
yêu Chúa yêu tha nhân. Biết bao nhiêu người
trẻ, giới trẻ đã được hồi phục từ những cơn
nghiền xì ke ma túy, tình dục, tội lỗi. Biết
bao nhiêu tội nhân được biến đổi thành hối
nhân và trở thành thánh nhân. Và biết bao
nhiêu căn bệnh ngặt nghèo thập tử nhất sinh
được hoàn sinh cả tinh thần lẫn thể xác. Những
bằng chứng này thiết tưởng cũng đã đủ nói
lên tình thương, sự huyền nhiệm lạ lùng mà
Đức Mẹ đã và đang mang đến cho thế giới hôm
nay tại Medugorje.
Món qùa lớn nhất mà Thiên Chúa đang dành
cho thế giới hôm nay đó là Chúa Giêsu trao
chính Mẹ của Ngài cho chúng ta. Đức Mẹ Medugorje
đang hiện diện nơi đây bằng xương bằng thịt,
với tất cả mọi vẻ đẹp, uy nghi sáng láng của
Mẹ trên Thiên Quốc.
Tại sao chúng ta không cố gắng để đi thăm
viếng Đức Mẹ. Mẹ đã bỏ trời cao để đi xuống
với chúng ta? Chẳng lẽ chúng ta tiếc rẻ một
vài ngàn, một vài tuần hay một vài tiện nghi
thuận lợi, để từ chối không đến với Đức Mẹ?
Tôi bảo đảm. dù qúy vị có tiền rừng bạc bể,
cũng không thể nào sánh được với những cảm
nghiệm mà Mẹ sẽ dành cho tại Medugorje.
Để kết luận xin mời qúy vị suy nghĩ vài câu
thơ mộc mạc sau đây:
Dù con đang ở nơi nao,
Đừng quên Đức Mẹ đang chờ nhớ thương.
Dù con sầu nặng trăm đường,
Hãy về bên Mẹ suối nguồn yêu thương.
Dù con lạc bước phong trần,
Mẹ là sao sáng muôn ngàn hồng ân.
Dù con tuyệt vọng muôn phần,
Mẹ là bóng mát đỡ nâng cuộc đời.
Oakland, California
Ngày 23/10/2007
Lm Nguyễn Hoài Thương
|