Sứ Điệp
Mẹ Maria
2.
Kim Chỉ Nam của Mẹ Mễ Du (qua
Thị Nhân Marija)
Mẹ
nói với Marija ngày 24 tháng 5 năm 1984:"I
have chosen you in a special way, just the
way you are". Dưới đây là một số
những "khuôn vạc thước ngọc" mà
Mẹ Mễ Du muốn chỉ dẫn cho chúng ta (qua Thị
nhân Marija):
Marija
nói về Mẹ:
Mẹ đẹp tuyệt vời. Mỗi lần có người hỏi
tôi về hình dáng của Mẹ. Tôi không tìm ra
được chữ để diễn tả Mẹ. Tôi có thể nói Mẹ
rất đẹp và sáng ngời. Nhưng ngay cả những
chữ nầy cũng không đủ diễn tả vẽ đẹp của
Mẹ. Mẹ đẹp tuyệt vời, vui tính và thường
mỉm cười rất tươi. Hình dáng Mẹ rất đẹp
, khuôn mặt trái xoan, tóc đen, mắt xanh
dương, gò má Mẹ màu thật đẹp. Chúng tôi
nhìn thấy Mẹ thật trẽ và đẹp khoãng 22-23
tuổi. Có một lần chúng tôi hỏi Mẹ, sau Mẹ
đẹp quá vậy. Mẹ cười tươi và trã lời:"Vì
Ta yêu các con". Hàng ngày đàm thoại
cùng với Mẹ, chúng tôi cảm nhận được tình
yêu thương vô bờ bến của Mẹ.Và không phải
là Mẹ chỉ thương yêu chúng tôi (Thị Nhân),
mà là Mẹ thương yêu tất cả mọi người. Đó
là một tình yêu thương đặc biệt, tình yêu
Thiên đàng. Thường Mẹ rất vui tính và cười
rất thoải mái, tự nhiên khi trò chuyện với
chúng tôi. Nhưng đôi khi Mẹ buồn và khóc.
Khi Mẹ khóc chúng tôi thường khóc theo.
Nhìn những giọt nước mắt nhỏ xuống trên
khuôn mặt thật đẹp của Mẹ không ai cầm được
nước mắt. Lần đầu tiên tôi thấy
Mẹ khóc là ngày 26 tháng
06 năm 1981: Mẹ khuyên chúng tôi
phải cầu nguyện cho hoà bình, phải ăn chay
và xưng tội. Lúc đó chúng tôi không hiểu
gì cả. Nhưng 10 năm sau chiến tranh bùng
nổ trên đất nước của chúng tôi. Chúng tôi
mới hiểu được thông điệp ngày 26.061981
của Mẹ gởi cho giáo xứ và đất nước của chúng
tôi. Lần thứ hai Mẹ khóc:
thường Mẹ mặc áo màu xám và choàng khăn
trắng (ngoài trừ những ngày Lễ của Mẹ, Mẹ
mặc áo bằng vàng) khi hiện ra mỗi ngày cho
chúng tôi, nhưng ngày nầy Mẹ hiện ra và
cho phép tất cả mọi người (đang xem Thị
nhân thị kiến Mẹ) được rờ vào áo Mẹ. Dân
làng rất vui mừng khi được rờ vào áo Mẹ.
Nhưng sau khi chúng tôi giúp đở dân làng
rờ áo Mẹ thì áo Mẹ bị dơ. Áo Mẹ bị dơ và
Mẹ trở nên buồn bã.Chúng tôi chợt hiểu là
Mẹ buồn vì dân làng quá nhiều tội lỗi. Mẹ
bắt đầu khóc làm chúng tôi khóc theo. Chúng
tôi khuyên dân làng và các linh mục là rút
tỉa kinh nghiệm ngày hôm nay họ nên bắt
đầu xưng tội mỗi ngày.
|